Thursday, October 19, 2017

Đường Đinh Tiên Hoàng - Tín Nguyễn PBC72

Đỗ dốc cầu Quan từ bên vườn bông Lầu Nước qua phố, người lái xe đi sao cũng được  thoải mái xuống dốc. Ở đây không thấy có một tấm  bảng cấm hay chỉ đường giao thông nào. Nhưng cũng phải cẩn thận coi chừng, để ý những người đi xe đạp. Có người co giò ra phía sau hoặc có người đưa chân ra phía trước dùng chiếc dép kẹp bang cao su đang mang, đặt trên vỏ xe làm cục gôm thắng, ma sát để hãm tốc độ lúc lao xuống dốc. Những chiếc xe ngựa về Phú Long, Phú Hài, Phú Nhang, Đại Nẩm lên dốc ì ạch, người đánh xe nhảy xuống đường ghì cương ngựa mỗi lần đổ dốc. Con ngựa sùi bọt mép. 
Đường  bên phải là con  đường chính Lê văn Duyệt. Dài dài rẽ phải vô những con đường Bến Trưng Nhị, Phan huy Chú, Lê Lợi, Nguyễn trường Tộ và nối dài  đường Nguyễn tri Phương ra Ngã Tư Quốc Tế.   
Đường phố bên trái ,con đường chính là Nguyễn văn Thành. Dọc con đường này bên trái rẻ vô những con đường Bến Trưng Trắc, Duy Tân, Nguyễn thái Học, Tự Đức và chấm dứt ở đường Đinh tiên Hoàng hay tên thường gọi là đường Công Xi Rượu. 
 Góc đường ĐTH và Gia Long là tiệm nước Nam Nhất Viên. Chị Năm Lựu bán cháo và xôi vịt trước tiệm nước vào lúc xế chiều. Hôm nào bỏ cơm chiều ra đây ăn cháo. Một tô cháo nóng hổi lấy đùi vịt, có bỏ hành ngò, sang hơn thì thêm bộ đồ lòng. Gan, mề, tim, được bó chung lại bang ruột vịt cuốn tròn. Một đĩa rau sống ăn kèm có khế chua, chuối chát. Một chén nước mắm gừng màu đỏ của ớt  đẹp quá. Mỗi món ăn ở PT có một thứ nước mắm riêng để chấm hay chan vô. Nước chấm làm món ăn them đậm đà, cả hai hoà với nhau rất hợp và cân bằng như một bài nhạc giao hưởng. Và người Phan Thiết đi xa nhớ quê nhà cũng vì đây. Hàng cháo vịt bán hết nhanh lắm. Đài phát thanh lầu nước chấm dứt bản tin trong ngày hay một bài hát cuối cùng của ca sĩ địa phương Dân Mạnh Tân ở Cồn cỏ hát xong, là lúc chị Năm Lựu dọn dẹp về nhà. Người đi coi chiếu bóng về trễ tiếc vì không được thưởng thức một tô cháo vịt nóng dằn bụng làm êm giấc ngủ.
 Chị Mìn, con gái Bác chủ tiệm Nam Nhất Viên, coi trong coi ngoài. Ba chị dạy cho cách làm bánh nướng hạnh nhân, bánh cam và nhiều loại bánh khác. Trên mỗi bàn đều có một đĩa bánh để khách uống café ăn bánh. Hủ tiếu, xíu mại, bánh bao mặn, ngọt cũng do một tay chị làm. Tiệm không bị nắng chiều, ngồi đây gió hiu hiu từ sông Cà Ty thổi lên, uống ly cafe đá ăn cái bánh làm tỉnh người sau giấc ngủ trưa. Ciesta. 
Bước ra khỏi tiệm chỉ hai bậc tâng - cấp là xe bún long bò của vợ chồng chú Ba Điệu. Tô bún thoảng mùi thơm ngũ vị hương. Gắp một miếng lòng chấm tương ớt hoà với tương đen hoysin sauce kèm với một lá rau húng cây, ùm một miếng sao mà ngon quá ! Một vài anh, chú, "parking" chiếc xích lô hay xe lôi trước tiệm thuốc bắc Trường Thọ Đường hoặc  bên kia đường trước tiệm may Mai Xuân Trượng, kéo vào đây kêu tô lòng bò làm mồi lai rai vài sợi để thêm sức chạy những cuốc xe chiều tối. Vợ chồng chú Ba Điệu còn có hàng bánh mi xíu mại bán khuya trước phòng ngủ Anh Đào sau khi bán xong bún lòng bò. Viên xíu mại thơm mùi ngũ vị hương viên to đùng, khác với viên xíu mại thường thấy ở những hàng khác có to lắm cũng bằng trái banh đánh  golf.
Bên cạnh xe bún bò, có xe bán vịt quay xá xíu. Mua về ăn cơm. Thịt xá xíu chặt ra  từng miếng đủ lớn bỏ vừa vô miệng, gói lại bằng lá chuối, chan thêm tương tàu xì thêm bột năng sệt sệt. Mua năm cắc ổ bánh mi chan tương thôi, cũng  làm những đứa học trò trường Liên Hoa của thầy giáo Nhiều mê ly sau buổi học đi về đói bụng. Nhìn quanh  Phan thiết không có  xe vịt quay xá xỉu nào khác, ở đây độc quyền tôi đặt tên nơi bán là BBQ King. 
Bước tới là tiệm phở Tam Ích. Rồi nhà Anh Hai, anh của anh Tô chí Hoà tiệm sắt Tô Lâm, bán đồ điện và ống nước (hardware). 
Nhìn qua bên kia đầu đường là tiệm nước Tân Phương Viên. Ở đây bán đồ ăn sáng uống cafe như bên Nam nhất Viên nhưng đặc biệt trước tiệm có chiếc xe bán cơm gà rất ngon có tiếng. Lâu rồi không nhớ tên người bán chỉ nhớ chú có cái bớt đỏ trên mặt. Xe treo những con gà luộc da vàng tươm. Gà chạy bộ, đi bộ free range cho thịt săn chắt không như gà nuôi kỷ nghệ thịt mềm. Mấy con gà Mỹ lông trắng rất đẹp được người Phan thiết huấn luyện thành gà đi bộ, không còn phải song trong những ô chuồng chật hẹp, ăn thực phẩm chế biển sẵn suốt ngày đêm bị đánh lừa đêm ngày bang những bóng đèn tròn thắp sáng không bao giờ tắt. Những con gà này  có thói quen chỉ nằm chờ đồ ăn trộn sẵn. Để huấn luyện thành con gà đi bộ mà cũng không bị ốm thịt, cho nó đeo chiếc dép cao su vô chân . . Nằm xuống không được vì cấn chiếc dép nên phải đi cả ngày kiếm ăn. Nuôi cách này chắc là hội bảo vệ súc vật hài lòng vì rất nhân bản humanly ??.
Cơm gà chặt miếng chan thêm nước mắm tỏi ớt, ăn có thêm chút rau răm mới ngon. Không như cơm gà Hội An thịt gà được xé sợi. Nghe nói về sau chú dời về bán trong nhà, đối diện  nhà nghệ sĩ Mai Hiếu, cách vài căn nhà của  hoạ sĩ Chí Cường, ở ngã tư đường Nguyễn thái Học và Minh Mạng. Khách vẫn đông nếu đi chậm sẽ không còn. Chú qua đời, con gái chú tiếp nối. Khách cũng còn đông như ngày nào. Một thời gian quán cơm gà đổi thành quán bán cơm chay. Khách vẫn theo. Rồi có một ngày kia cô bỏ quán bỏ hàng bỏ nhà xuống tóc đi tu. 
Bên cạnh xe cơm gà là một hàng bánh căn. Kế đó là tiệm cắt tóc của anh Ngảnh. Người em trai  của anh Ngảnh, thợ cắt tóc trong tiệm, lưng gù, có mái tóc đợt sống mới. Tóc uốn dợn sóng, chải bồng trọn gói như tấm bảng bên ngoài ghi Cắt, Uốn, Ép, Gội, Sấy,   Nhuộm. 
Như tiệm uốn tóc Tân Mỹ Lan của anh Sồi trên đường Lê văn Duyệt và tiệm Hồng Kông ở Ngã Tư Quốc Tế, trước tiệm cũng có treo hai cây đèn hình ống. Cắm điện, cái rouleau có hình vẽ những đường xoắn ốc chung quanh, đặt bên trong, nó  quay làm có cảm tưởng như những sợi ribbon uốn éo lên xuống sẽ không bao giờ dừng. 
Đối diện là tiệm billard anh Buột có bán thêm xe đạp. Anh bị hư một con mắt và một thời là cơ thủ xuất sắc của Phan thiết. Tiệm tập trung thanh niên trẻ, mặc quần bó sát, áo chemise vạt bầu mang giày mũi nhọn. Nếu bỏ áo vô quần nhìn chiếc áo rộng như áo D'Artagnan trong  Ba chàng Ngự Lâm Pháo Thủ. Anh BaTy Trần duy Quang, anh Cấm, anh Hoàng Trắng, anh Hoàng Đen, anh Tư Nghĩa Đen, anh Vinh thầy Quang, anh Toản, anh Lê hoàng Thanh, anh Cao, anh Khói Hương, anh Hùng em anh Thạch Ù.... Billard Khánh Long cũng là nơi các anh thích tới. Một máy hát đĩa than pick up có chân đứng kê sát vách tường phát ra những bài nhạc Pháp hay của thập niên 60s như ToutL'Amour ,Bambino, La Plus Belle Pour Aller Danser, La Nuit, Tous les Garcons et Les Filles, Capri C'est Fini La Vie en Rose, Les Feuilles Mortes. .   etc...
Nhắc tới anh Buột cũng không quên nhắc tới Ông Thượng cũng là một cơ thủ có lần vô địch miền Nam. Ông về Sài Gòn mở một tiệm billard trên đường Nguyễn Trãi Q.5 đổi diện xéo ngang trường Bác Ái (Fraternité Collège) Tiệm sáng sủa  sạch sẽ, được nghe Ông giải thích vì sao những bang (bandes, cushions) cao su của bàn bi-da luôn luôn được hâm nóng bằng đèn bóng tròn để không bị cứng và có effet khi những trái banh đựng vào. 
Bây giờ người ta đánh billard 4 trái. Banh xếp "đùi gà "không dễ ăn, chỉ tính điểm khi trái banh đánh đi phải đụng đủ 3 hay 4 băng. Càng ngày người ta càng làm khó nhau với nhiều luật chơi cho vui. 
Hai bên đường Công Xi Rượu  có một vài cái sạp cao ráo, đa phần người ta trải những tấm bạt nylon trên mặt đường bán rau quả. Lần bước tới là tiệm thuốc sắc Quang Trung góc đường ĐTH và Minh Mạng. Bước qua đường là dãy nhà chị Hồng Kông đeo kính trắng, chị Thanh, chị Bạch. Đối diện là công xì rượu có nhà của Châu, kế bên là nhà HT Hoàng, HT Huy. Trong nhà treo trên vách mấy bộ găng boxing. Hoàng to con như" Mohamed Ali " tôi chẳng dại gì so gắng với Hoàng.
Đứng ở Ngã Tư Lý Thường Kiệt Công xì rượu bên góc đường có cây dừa, chợt  nhớ những đêm có tiếng rao hàng bánh mi  chả lụa cá  gói lá chuối ủ nóng độc đáo của Phan Thiết. Rồi những đường quyền Mai hoa, Phụng hoàng của Lộc È trong sân tập võ bên ty Thanh Niên. 
tng 

No comments:

Post a Comment