Wednesday, June 17, 2020

Cảm nhận âm nhạc: Bản Tình Cuối (Ngô Thụy Miên) – “mơ trăng sao đưa đến bên người…”


Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã từng tâm sự:  

“Tình yêu đối với tôi dù sung sướng hay khổ đau cũng là một điều rất thiêng liêng. Yêu không có nghĩa là chiếm hữu cho riêng mình, yêu là cho tận cùng, là chấp nhận hết buồn vui khổ hận để mang lại hạnh phúc cho người yêu”.

Ca khúc Bản Tình Cuối của Ngô Thụy Miên đã đưa người nghe đến miền yêu thương vĩnh cửu, cho dù lỡ một ngày không còn có nhau ở trên đời, ta vẫn yêu em đến tận cùng “đắm say qua bao ngày tháng ơ thờ”.

Mưa có rơi và nắng có phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ,
mơ trăng sao đưa đến bên người.

Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào
một lần gặp gỡ nhưng tình ngỡ xa xưa.


Thuở ban đầu vào yêu, có từng niềm vui nỗi buồn sáng mưa chiều nắng theo bước chân nhau. Giọt mưa đọng trong mắt biếc long lanh mùa hạ, nắng nhạt nhẹ hôn lên chiều bối rối tà áo thu bay. Khi tình đang còn nồng ấm tay trong tay, mỗi giọt mưa sợi nắng đều tô điểm lung linh thắm sắc hoa ngày hạnh phúc.
Khi có em thì trong lòng đầy nắng xuân tươi, khi xa người rồi nghe tâm hồn nhức nhối từng cơn mưa buốt giá trên nhánh sầu đông, nghe men cay đắng lên môi, chợt hỏi trên đường tình mình đi ngày ấy, mưa có rơi và nắng có phai?
Ai đang trong tình yêu mà tâm hồn không đầy những mộng mơ, mơ dòng sông trăng sao đưa đến bờ hạnh ngộ bên người tình. Một lần gặp gỡ như đã quen nhau từ kiếp nào, “ôi phút ban đầu lưu luyến ấy”, một lần gặp gỡ rồi xa nhau mỗi người mỗi ngả.

Mây có bay và em có hay
ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đã say hồn ta ngất ngây
men yêu đương đã thắm cuộc đời.

Một lần nào đó bước bên em âm thầm
một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.


Mây có bay về phương trời cũ, và em có hay ta ngại ngùng yêu em lần đầu? “Ngại ngùng yêu em” – Có lẽ chỉ có Ngô Thụy Miên mới dùng từ chân chất nhất về nỗi e ngại và ngượng ngập khi mới yêu lần đầu của mình. Tình yêu của lớp người cũ là như vậy, gặp người mình yêu là trống ngực đánh dồn dập liên hồi, dù tâm tình đà lao đao “say nắng” bóng hình em bất kể không gian và thời gian nào, dù hồn đang ngây ngất say men rượu ái tình, men yêu thương thắm, dậy hương mật ngọt cuộc đời từ khi em bước vào đời ta nghe lòng dạt dào cơn sóng vỗ. Tình yêu bão nổi như vậy mà một lần đó bước bên em âm thầm ta vẫn không nói nên lời yêu người. Yêu mà không dám ngỏ, tội nghiệp và dễ thương cho một người chỉ biết yêu thôi, chả… nói gì.

Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay


Yêu em bằng tình trong sáng dại khờ tuổi ngây thơ, bằng tình thánh thiện mong chờ một mùa xuân mở ngõ cánh cửa thiên đường. Ngày nào em cho ta biết đắm say tình mộng ban đầu, ngày nào đời cho ta biết đắng cay khi em ra đi về chân trời xa lạ. Men yêu thương ngày xưa thành men cay đắng, phố cũ vẫn mưa nắng trên lối em đã qua, mà ngọt ngào bờ môi làn mắt ngày xưa đã theo cánh mây trời về viễn xứ:

Mưa đã rơi và nắng đã phai
trên cuộc tình ngây thơ ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ

Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người.


Cơn mưa này đã rơi và màu nắng này đã phai, trên con đường tình yêu em ngày nào chỉ còn mình ta đi, đếm bước lẻ loi trên đường phố vui tưởng như trôi trong hoang mạc cuộc đời. Phố đông người sao ta chỉ thấy riêng em một góc trời nỗi nhớ, em lên ngôi trong vương quốc cô đơn riêng của ta. Nơi thánh địa ngày xưa em mãi là thánh nữ, ta vẫn như thần dân dại khờ say mơ về vàng son một thuở mê đắm ban đầu. Cuộc tình chưa một lần nguyện ước mà tâm tưởng vẫn đinh ninh cho đến ngày tóc xanh bạc màu, trái tim ta vẫn mãi khắc dấu tình sầu, làm sao mà thôi hết yêu người.
Bản Tình Cuối là khúc tình ca muôn thuở của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, là giai điệu yêu thương “tình đầu cũng là tình cuối” của một kẻ vừa đa tình vừa chung tình. Nhạc tình Ngô Thụy Miên vừa đậm chất thơ, vừa chuyển tải cung bậc thiết tha của nhịp trái tim mang tình yêu thương tuyệt đối bất biến trước dâu bể cuộc đời.
Bài hát lần đầu được ca sĩ Lệ Thu hát từ trước năm 1975. Sau này cô cũng có trình diễn lại và cũng rất thành công. Mời các bạn nghe lại các bản thu âm này.

 

No comments:

Post a Comment